Thứ Hai, 22 tháng 9, 2008

"Sống là không chờ đợi"?!

Câu slogan này của nhãn hàng S. được xem là câu slogan gây ấn tượng nhất trong thời gian gần đây. Sự ấn tượng không chỉ nằm ở vẻ dẫn dụ về mặt chữ nghĩa mà còn thể hiện ở sự gây sốc về tâm thế thời đại. Tuy nhiên, "sống là không chờ đợi" dường như được dẫn ra, gợi ý theo một trường nghĩa tích cực "việc hôm nay chớ để ngày mai" đã bị chính cái vỏ ngôn từ "phản bội" lại chính mình.

"Sống là không chờ đợi"- một câu nói thoạt tiên thấy cực kỳ dễ hiểu, song lại trở nên cao siêu vô cùng. Hãy tự tin, nắm bắt cơ hội; việc hôm nay chớ để ngày mai là hẳn nhiên; nhưng "sống là không chờ đợi" là sao? Làm sao có thể sống mà không chờ đợi?

Thế nhưng, "sống là không chờ đợi" đã trở nên phổ biến, nhan nhản ngoài đường phố. "Sống là không chờ đợi" đã trở thành câu nói cửa miệng của hầu hết giới trẻ sành điệu. "Sống là không chờ đợi" đã là những cái nick-name thể hiện "bản sắc" của đông đảo công dân mạng, thậm chí còn thấy có cả một chủ đề diễn đàn đại loại: "Sống là không chờ đợi thì ăn chơi lại càng không thể chờ đợi"(?!).

"Sống là không chờ đợi" - câu slogan không biết vô tình hay hữu ý đánh trúng vào tâm thế, xu hướng hành động của giới trẻ hôm nay. Nhưng buồn thay, nó hầu như ít được nghĩ theo hướng tích cực của sự cần thiết hành động, mà chủ yếu được ứng dụng cho một xu hướng sống gấp. Không chờ đợi một tín hiệu đèn xanh. Không chờ một chỗ xếp hàng trong bệnh viện. Không chờ lần lượt chạy xe qua khúc đường ngập mưa. Không chờ được một cái hẹn. Không phải chờ một người về trễ trong bữa cơm chiều. Lại càng không thể chờ một cái gì đó... rất chi trừu tượng là tình yêu (!).

"Sống là không chờ đợi" - thật không thể tưởng tượng được nếu không có sự chờ đợi. Không chờ một nồi cơm sôi. Không chờ một chuyến đò ngang. Không chờ một mầm cây đang lên, một cánh hoa đang hé. Không chờ một ánh bình minh, một buổi hoàng hôn... Nếu như không có tất cả những sự chờ đợi đó thì cuộc sống sẽ buồn tẻ biết bao. Bởi ý nghĩa của cuộc sống không chỉ ở hành động mà còn là sự cảm nhận.

Có vẻ như đã nói quá nhiều, đã có cảm giác "bội thực" về sự xấu hổ, nhưng vẫn xin nhắc lại về hành vi "chụp giật" tại lễ hội hoa anh đào diễn ra tại Hà Nội vừa rồi. Nếu như bạn là người từng có cảm nhận về sự đợi chờ, từng trồng một cái cây, từng chờ một mầm lá, từng ngóng một cành hoa... thì tôi tin bạn sẽ không bao giờ ngắt một cành hoa bên đường, chứ đừng nói là vặt không thương tiếc những cành hoa đào trong một lễ hội trang trọng như thế.

Thứ Hai, 8 tháng 9, 2008

Em Thủy Top bốc lửa (Phần 2)

























Em Thủy Top bốc lửa (Phần 1)

































Thứ Ba, 2 tháng 9, 2008

Hình ảnh về chuyến đi chơi lễ 2-9-2008

2-9, cả xóm trọ đi khu du lịch sinh thái Vườn Xoài chơi thôi...

Xuất phát thôi, mặt ai cũng hào hứng hết...

Vài công trình của Vườn Xoài

Làm tấm hình để kỳ niệm nào...

Con đường đi vào khu du lịch...

1 túp liều tranh, không biết có "hai trái tim vàng trong đó không ta"

Tình hình tai nạn giao thông diễn biến phức tạp, phải cấm thôi...

A...đu quay...nhớ hồi còn nhỏ quá...

Ai mà xinh thế nhỉ...

Và đây nữa, hơi bị đẹp ..."chai" đấy...

Lại thêm một con đường nữa...

Cảnh đẹp quá, không làm một kiểu uổng lắm...

Non nước hữu tình...

Rừng cọ...

Con cá to thế...

Đường vô khu nuôi gấu...

Gấu kìa...

Hồ mát...

Cá sấu kìa...
Còn nữa, bữa nào rãnh post tiếp...

Thứ Hai, 1 tháng 9, 2008

Cảnh đồng lúa Tây Ninh nè